Dòng họ nội ngoại của tôi khá đông, những năm trước, ba ngày Tết lúc nào tôi cũng say mèm vì rước vào người một lượng bia rượu khá lớn. Vì hễ cứ đi chúc Tết nhà nào, đều cũng uống vài lon bia với gia chủ. Khách đến nhà, lại phải đem bia rượu ra mời khách.
Cứ thế, đi chúc Tết và tiếp khách một vòng hai bên họ hàng, tôi đã say tự lúc nào.
Nhưng năm nay, mọi thứ đã khác, bây giờ đã đến trưa mùng ba Tết, mà tôi chưa hề đụng vào một giọt bia rượu nào.
"Năm mới em đến chúc Tết mọi người trong gia đình, dùng trà thay rượu bia, nếu anh ép em uống, thì lì em 7 triệu đồng đóng phạt nhé" - là câu cửa miệng hữu hiệu để né uống rượu bia của tôi mấy hôm nay.
Nghe xong câu này, mấy ông anh họ của tôi cười trừ, ậm ờ cho qua. Còn kẻ làm khách như tôi trong lòng mừng thầm. Chỉ tội cho mấy ông anh họ của tôi, nhà nào cũng chuẩn bị can rượu chục lít, hai ba thùng bia nhưng đành để đó.
Mấy năm trước, khi chưa có luật nồng độ cồn và thực hiện nghiêm, tôi không sao chối từ được những ly rượu, chai bia ngày Tết. Còn năm nay, báo đài nhắc nhiều, người ở quê cũng biết và ý thức được trong hơi thở có nồng độ cồn mà lái xe, sẽ bị xử phạt rất nghiêm, phải tốn nhiều tiền đóng phạt. Thế là ai nấy cũng đều "tạm tha" cho tôi.
Có một số anh em trong họ của tôi năm nay đi chúc Tết thì chở vợ theo... để sau khi uống bia thì vợ chở về nhà. Âu cũng là bợm nhậu, nhưng đã biết sợ.
Rõ ràng, những năm trước ai cũng biết uống rượu bia, lái xe là nguy hiểm nhưng kẻ thì ép, người thì chậc lưỡi cho qua và uống. Nhưng năm nay, khi nhắc đến tiền phạt thì ai cũng thông cảm. Rõ ràng, khi mức phạt cao, hình phạt nghiêm đã làm rất nhiều người biết từ chối, và cũng không còn ai van nài, thúc ép.
Lê Hoàng
>>Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net. Gửi bài tại đây.